Thứ Ba, 14 tháng 3, 2017

Tâm sự: Linh bị Quân phản bội

Linh bị Quân phản bội
..... tai truyền đến những tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ, những tiếng va chạm thân thể, những hình ảnh nóng bỏng vang lên giữa màn đêm tĩnh mịch . Trong phút giây ấy tim Linh như vỡ vụn, Quân đang ôm ấp quan hệ cùng 1 người con gái khác - trên chính chiếc giường của họ. Tiếng mở cửa vang lên cạch..cạch khiến quân giật mình thảng thốt quay lại, ánh mắt anh chạm vào ánh mắt cô, thật sâu, anh thấy cô đứng sau cánh cửa, trên tay vẫn đang cầm chiếc bánh kem. Quân vơ vội cái chăn kéo lên che kín người cô gái nằm cạnh, Linh mỉm cười chua chát, hoá ra anh vẫn chỉ quan tâm đến cô ấy
.. Sinh nhật Quân, muốn để anh bất ngờ Linh nói dối anh đi công tác 1 tuần - ánh mắt anh thoáng loé sáng nhưng rất nhanh biến mất, anh còn cặm cụi xếp đồ bỏ vào Vali cho cô , luôn miệng nhắc nhở Linh ăn uống đầy đủ và nhớ chăm sóc sức khỏe. Tiễn cô ra cửa, Quân trao cô 1 nụ hôn thật sâu cùng cái xoa đầu, cô phì cười - đã 24 còn anh 26 tuổi mà lúc nào cũng như trẻ con.
Cô kéo Vali đi dạo quanh sau khi đặt bánh cho anh, dự định tối nay sẽ khiến anh thật bất ngờ và hạnh phúc - nhưng trớ trêu thay, người bất ngờ lại chính là cô
...Linh không thể ngờ mình lại bình tĩnh đến vậy, cô đặt chiếc bánh kem xuống bàn rồi quay lưng bước đi. Linh bước thật chậm như chờ đợi Quân chạy theo để nói lời xin lỗi, để giải thích, dù là lời nói dối cô cũng sẽ tin. Nhưng đáp lại mong đợi của Linh chỉ có tiếng bước chân trên đôi giày cao gót của cô kêu cộp cộp trên mặt đường bị bao trùm bởi bóng tối. Cô và anh kết thúc rồi sao ?
Quân hẹn gặp Linh tại quán Cafe nơi lần đầu tiên 2 người hẹn hò. Linh mặc chiếc váy ren trắng anh tặng kỉ niệm 1 năm 2 đứa quen nhau. Ngập ngừng một lúc lâu Quân mới lên tiếng
- anh xin lỗi
Cô mỉm cười chua chát hỏi
- anh quay lại với Trang từ bao giờ ?
- Gần 4 tháng, khi em đi công tác ở Nha trang
- chẳng lẽ 4 năm thanh xuân của tôi vẫn không thể khiến anh quên cô ta ?
- anh xin lỗi, nhưng anh yêu cô ấy, cô ấy mong manh và yếu đuối không giống như em. Ở bên cô ấy, anh mới cảm thấy mình là 1 người đàn ông thực sự có thể che chắn bảo vệ cho cô ấy. Anh cần cô ấy và cô ấy cũng rất cần anh. Anh thực sự xin lỗi em
... Linh mỉm cười, nước mắt cô chợt rơi xuống, Linh vội đưa tay lên gạt nước mắt không để Quân nhìn thấy, chính anh cũng là người ngày xưa từng nói yêu cái tính cách mạnh mẽ này của cô. Linh đến bên Quân khi anh gục ngã vì Trang theo người khác. Cô yêu thầm Quân từ rất lâu, nhưng chưa bao giờ dám nói ra, cô luôn từ xa dõi theo quân, đau lòng khi thấy anh gục ngã. Linh cố gắng vực Quân dậy, cố gắng để anh có thể quên Trang. Cô luôn nghĩ mình đã có được tình yêu của Quân bởi cô tự tin - tự tin vào tình yêu và sự hi sinh của mình dành cho Quân, 4 năm yêu nhau cô vẫn luôn mong chờ đám cưới cuối năm nay của 2 người. Vậy mà, trước đám cưới 2 tháng cô phát hiện ra Quân và Trang quay lại với nhau. Quân luôn nghĩ cô mạnh mẽ nhưng thực ra cô cũng mềm yếu, cũng biết đau biết buồn. Chẳng qua cô luôn gồng mình gánh chịu để anh không thêm phiền lo. Vậy mà, cái giá được trả cho sự hi sinh ấy lại là mất anh
- anh nói anh cần cô ấy và cô ấy cũng cần anh, vậy còn em , em thì sao ?
Quân sững sờ nhìn Linh 1 lúc lâu sau đó thở dài và nói anh xin lỗi.
Linh mỉm cười chua chát, đến cuối cùng vẫn là cô thua, cô luôn ảo tưởng rằng tình yêu và sự hi sinh của cô có thể lay động đến trái tim anh, nào ngờ 4 năm bên nhau cũng chẳng thể nào khiến anh yêu cô. Ván cờ này, ngay từ đầu cô đã thua rồi
Tháo chiếc nhẫn cưới đặt lên bàn Linh quay người, trước khi đi cô chỉ nói 1 câu
- dù thế nào thì em yêu anh, là thật
Quân lặng người nhìn Linh bước đi, đầu rối như tơ vò, nửa muốn chạy theo níu tay Linh lại nhưng khi nhớ tới khuôn mặt đẫm nước mắt của Trang anh lại nắm chặt tay đấm mạnh lên bàn
... Linh quyết định cưới chồng
( em viết dựa trên 1 câu chuyện có thật
..còn tiếp, 8h tối mai e up ạ. Mẹ nào bê đi ghi nguồn giúp em )
Copy fb Hoàng Anh, có e up luôn ạ.
Tiếp NHÉ CÁC MẸ.
( em viết dựa trên 1 câu chuyện có thật
..còn tiếp, 8h tối mai e up ạ. Mẹ nào bê đi ghi nguồn giúp em )
( có nhiều c kêu em cop rồi kêu đưa link full, không có đâu ạ em mới viết dc thế thì đăng thế, e đố c nào tìm dc truyện của e ở đâu đấy ạ. Thế nên các c tôn trọng em 1 chút, e sinh viên học suốt ngày đâu rảnh viết liên tục được ạ, e hẹn giờ nào thì đúng giờ ấy sẽ có nhé. Hôm nay mát giời e rặn ra sớm được tí nên có sớm nhé các chị )
............ TIẾP .......
Con Linh cưới chồng, và tất nhiên chú rể không phải là thằng Quân.
Bà Hoa dĩ nhiên là ngăn cản đám cưới này, Bà là mẹ cô sao lại không hiểu con bà nghĩ gì chứ, bà biết Linh yêu Quân nhiều lắm, rất nhiều. Trước giờ bà luôn không ưng Quân, trong mắt Quân bà thấy nét giả tạo nào đó nhưng bà vẫn im lặng chỉ bởi vì bà thương Linh. Bà sợ cái chất lãng tử, cái đào hoa mà Quân có, ấy vậy mà cái lo lắng của bà thành sự thật, con bà bị phản bội để giờ đây nó quyết định cưới Khánh - người mà nó không hề yêu thương. Lúc nghe tin con Linh bị thằng Quân phản bội bà lồng lộn lên, sang nhà thằng Quân la hét chửi bới om sòm để bố mẹ thằng Quân biết xấu hổ mà dạy dỗ lại thằng con quý tử của mình, như chưa hả giận bà con bỏ tiền ra thuê bọn đầu gấu chặn đường tẩn cho con Trang và thằng Quân 1 trận, bà cắt tóc con, bà chửi, bà đay nghiến con Trang, bà gọi con Trang là con đĩ, con phò giật chồng con gái bà, bà dùng những lời lẽ tục tĩu nhất để mạt sát con Trang và sĩ nhiên chuyện đó con Linh không hề biết.
Bà mắng, bà đánh bà chửi nhưng vẫn không ngăn được cái tin tháng sau con Linh cưới thằng Khánh, càng gần kề ngày cưới lòng bà càng nóng như lửa đốt, hết đi ra lại đi vào khiến ông Trung - bố cái Linh phát chóng cả mặt. Ông túm tay bà lại khe khẽ nó
- thôi, con nó đã quyết như thế rồi thì chiều theo ý nó đi, bà biết thừa tính nó rồi còn gì, nó ương bướng đâu khác gì bà hồi xưa
- ông im mẹ mồm đi, con là con tôi cũng là con ông mà ông không biết xót à, đáo khuyên được nó thì im mồm lại để tôi khuyên
Bà quát ầm lên khiến bố con Linh sợ hãi có rúm lại miệng im bặt không dám nói thêm câu gì. Mẹ con Linh nổi tiếng đang đá nhất cái khu này đâu ai lạ gì nữa. Bà ra sức khuyên con Linh, hạnh phúc cả đời con gái đâu thể chỉ vì đang đau khổ mà quyết bừa, nhưng con Linh nói ráo hoảnh
- Con quyết rồi, mẹ đừng khuyên nữa, sướng con hưởng khổ con chịu
- giời ơi là giời đến tao nói mà mày cũng không nghe à giời, sướng thì mày hưởng, khổ thì ngoài cái thân già này ra thì còn ai chịu nữa
Mẹ nó tru tréo lên rồi nằm ra đất giãy đành đạch, 1 lúc sau thấy vẫn không thấy con Linh nói gì bà bèn đứng dậy ra sức đập đầu vào tường. Con Linh lạ gì tính bà nữa, lòng bàn tay mẹ nó đang kê đầu kia kìa, bà chỉ đóng kịch thế thôi, mẹ nó lúc nào cũng dọa tử tử mỗi khi bà không vừa lòng chuyện gì đấy, ấy thế mà có lần nào bà làm thật đâu. Chỉ có bố nó bị lừa thôi, con Linh tinh lắm mẹ làm sao qua mắt được nó. Và thế là nó vẫn quyết tâm lấy Khánh. Khánh cùng công ty Linh, là phó tổng của công ty nó, theo đuổi nó hơn 1 năm trời dù biết nó và Quân đang yêu nhau. Khánh không đẹp trai như Quân nhưng thật lòng yêu nó, chấp nhận nó dù biết nó không yêu anh, dù biết nó không còn trinh trắng. Ngày cưới, mẹ Linh khóc hết nước mắt, vẫn ôm Linh xin nó nghĩ lại, nhưng lúc ấy trong tâm trí Linh chỉ nghĩ đến việc trả thù, nó sẽ cưới người khác để Quân phải hối hận suốt cuộc đời
... Ngày rước dâu, mỗi người 1 tâm trạng, Khánh nở nụ cười tươi thật hạnh phúc bên cạnh là khuôn mặt vô cảm của Linh. Cả 2 nắm tay nhau sóng vai bước vào lễ đường thề nguyện dưới ánh mắt của mọi người - và tất nhiên, có cả sự xuất hiện của Quân, anh đứng sau tấm rèm mỏng ngoài cửa sổ, tay nắm chặt, móng tay đâm sâu vào da thịt đến chảy máu
.... Màn đêm buông xuống, Khánh cởi bộ đồ vét thả mình xuống giường, bên cạnh Linh đã nằm từ lúc nào với chiếc chăn che hờ qua ngực. Khánh nhẹ xoay người với tay ra ôm nó, hơi men cùng mùi hương quyến rũ từ người Linh toả ra khiến Khánh ngây ngất mà lao vào. Nó giật mình thảng thốt, nhận ra điều gì sắp đến với mình, vai nó khẽ run, người co rúm lại. Đã chuẩn bị công tác tư tưởng, mạnh mồm nói không sao nhưng đến khi Khánh chạm vào người, Linh vẫn cảm thấy có chút gì đó gê sợ. Nhìn thấy khuôn mặt méo xệch, cùng thân hình co rúm lại toát ra đầy sự phản kháng của Linh, Khánh chợt khưng lại, anh khẽ thở dài đau lòng.
- em chưa sẵn sàng thì anh cũng không ép buộc đâu, anh sẽ cho em thời gian. Hôm nay mệt rồi, em ngủ đi nhé. Ngủ ngon, anh yêu em
... Nói rồi anh vỗ về tấm lưng gầy đang run rẩy và hôn nhẹ lên mái tóc cô. Cô và anh mỗi người 1 suy nghĩ cứ thế nặng nề chìm vào giấc ngủ
.. sáng hôm sau, ánh nắng chiếu vào phòng khiến con Linh chói mắt. Theo thói quen nó kéo cái chăn chùm kín đầu tiếp tục chìm vào giấc ngủ
- dậy, dậy Linh ơi. Khánh lay lay người nó
- mẹ cho con ngủ thêm lúc nữa, nay chủ nhật mà
Khánh phì cười, hôm qua nó còn phòng thủ với anh như thế, vậy mà chỉ 1 lúc sau đã quay sang ôm anh thật chặt, 2 chân còn Quặp lấy người anh miệng thì ngáy o o khiến anh vừa nín nhịn lại vừa khổ sở thức cả đêm. Vậy mà sáng nay còn nhõng nhẽo gọi mẹ, thật chẳng giống với hình ảnh cô gái mạnh mẽ anh thường thấy ở công ty
.. Khánh kéo chăn xuống, đặt 1 nụ hôn lên má Linh cùng lúc cô mở mắt. Linh vội đẩy anh ra rồi hốt hoảng chui tọt vào nhà vệ sinh trước con mắt ngỡ ngàng của Khánh. Khánh đứng im nhìn cánh cửa nhà vệ sinh thật lâu sau đó quay bước ra phòng khách.
..... Linh và chồng cùng đến công ty trên chiếc xe oto của anh, anh vào phòng riêng của mình sau khi hẹn nó gặp lại vào giờ ăn trưa. Nó vừa bước vào phòng thì Tuyết - đồng nghiệp và cũng là người trông cây si trồng cô vào lâu nay lên tiếng
- ôi trời, nhìn xem ai đến này. Đây chẳng phải là vợ của phó tổng đây sao, tôi tưởng lừa gạt được Khánh thì cô ở nhà ăn sung mặc sướng rồi chứ, sao lại còn đi làm
Cái Linh trước giờ cũng không phải dạng vừa, nó cảm thấy chỉ có những đứa ngu mới để đứa khác chèn ép đè đầu cưỡi cổ mình nên nó bật lại ngay
- đừng nghĩ ai cũng ăn bám đàn ông như cô Sau câu nói của con Linh, cả phòng nhân sự cười ầm lên, con Tuyết giận tím mặt nhưng không nói gì được câu gì, nó đành quay sang trút giận con ngồi bên cạnh
- cười cái đéo gì mà cười, im mẹ mồm đi. Nói rồi cái Tuyết vùng vằng đứng dậy bước ra ngoài
... những cử chỉ quan tâm, vỗ về của Khánh khiến con Linh dần chấp nhận được tình cảm mà Khánh dành cho nó, không còn cảm thấy ghê sợ mỗi khi Khánh chạm vào người mà nó đã biết hưởng thụ cái cảm giác Khánh mang lại cho nó, ở bên Khánh nó cảm thấy mình được nâng niu chiều chuộng, nó cảm thấy may mắn vì sự lựa chọn của mình. Về nhà mẹ vợ, Khánh xách theo bao nhiêu là bánh kẹo, quà cáp được chuẩn bị sẵn từ trước đem biếu mẹ vợ. Bà hoa cười toe toét, luôn miệng gọi Khánh là rể ngoan, rể quý. Con Linh khẽ nhăn mặt, hình ảnh này sao mà đối lập với hình ảnh bà nằm trên nền đá hoa giãy đành đạch thế này. Mẹ nói con Linh mèo mù vớ được cá rán. Ấy thế mà trước đây bà cố sống cố chết ngăn con Linh cưới chồng nó, cũng may nó không nghe lời bà. Bà cứ nghĩ như thế là con Linh đã quên hết quá khứ mà an nhàn sống hạnh phúc, mà không hề hay biết trong đầu con Linh vẫn nung nấu ý định trả thù, chồng nó biết hết những gì con Linh nghĩ chỉ là im lặng không nói gì mà thôi, bởi anh tin tình yêu của mình sẽ khiến con Linh thay đổi
... Sau 1 thời gian dài yên ắng, Linh thuê thám tử theo dõi Trang, thừa biết tính cách Trang như thế nào, chắc chắn con Trang không chỉ yên phận với mình thằng Quân. Con Trang là loại người tham lam, nó muốn mọi thằng đàn ông phải quỳ dưới chân nó, và nó không chấp nhận việc thằng Quân cưới cái Linh vì thế nó đã quay lại để phá đám 2 người, ít điểm này thì thằng Quân và con Trang giống nhau, đều có tính độc chiếm rất cao. Con Trang cũng chẳng cần mất quá nhiều công sức vì thằng Quân vẫn yêu rất nhiều, hắn chỉ coi con Linh là công cụ để phát tiết mỗi khi hắn nhớ đến Trang. Nó giữ kĩ sấp ảnh chờ đợi thời cơ đến
....thằng Quân hẹn gặp con Linh, nó không nói cho Khánh biết, Linh sợ chồng nó buồn. Thoáng qua tia lưỡng lự nhưng rồi nó tặc lưỡi, vẫn quyết định làm theo kế hoạch, nó sẽ cho thằng Quân biết đàn bà khi giận đáng sợ như thế nào. Nó vẫn thế, vẫn chiếu váy ren trắng Quân tặng năm nào nhưng giờ đây nó xinh đẹp ngẩng đầu đầy kiêu hãnh, khiến Quân cảm thấy có chút xa lạ
- Anh thực sự xin lỗi, anh nhớ em nhiều lắm
Lời nói của thằng Quân được con Linh đáp trả bằng nụ cười tươi thật hạnh phúc
- Em đã nói ngay từ đầu rồi, dù thế nào em vẫn mãi yêu anh
... Thằng Quân tự hào ưỡn cao ngực, mặt vênh lên. Nó đoán con Linh sẽ nói thế bởi vì con Linh lụy thằng Quân lắm, sống chết vẫn yêu thằng Quân. Con Linh từ bỏ nhà đi chỉ vì hắn thì thằng chồng mới cưới vài tháng này có là gì, con Trang tuy xinh đẹp, làm tình giỏi nhưng lại vụng về, nóng tính luôn miệng cáu gắt quát nạt không giống như cái Linh luôn chiều chuộng theo mọi ý của hắn. Thằng Quân rất nhớ, nhớ cái mùi hương của con Linh, nhớ cái thân hình nhỏ bé mềm mại của nó. Tưởng tượng đến cảnh 2 đứa lao vào nhau mà quằn quại, mà rên rỉ khiến thằng Quân cảm thấy nóng mặt, nhấp nhổm ngồi không yên. Hắn vội đứng dậy trả tiền rồi kéo con Linh ra xe phóng thật nhanh đến nhà nghỉ gần đấy
... con Linh nở 1 nụ cười mà không hề hay biết có ánh mắt thất thần đang nhìn nó bước vào nhà nghỉ cùng thằng Quân
( 8h tối mai tiếp nhé các chị )
.. ps : thấy có nhiều người kêu truyện này viết lâu với cả đọc rồi e cop lại câu like thì C có thể nói cho e cái kết được không ạ ? E còn chưa nghĩ ra cái kết mà các C đã biết trước rồi ?
.. mn tôn trọng e 1 tí ạ, với cả mn cẩn thận nhé mấy bạn đưa link full toàn là hư cấu hết đấy ạ :)) k có chuyện bản sao mà ra trước bản chính đâu. Nếu trời tiếp tục mưa như này em k đi chơi được thì có thể tối nay e sẽ rặn ra tiếp để phục vụ chuỵ em nhé :)))
THÔNG BÁO : mn nghĩ tên truyện dùm em với ạ, ai có tên hay e sẽ lấy đặt tên truyện và viết dc thêm gì e sẽ ưu tiên gửi trước cho người ấy nhé. Em cảm ơn 🐷
🐷
Tiếp nhé cả nhà
Linh bị Quân phản bội
~~~~~~~TIẾP TIẾP TIẾP ~~
- trước khi đăng tiếp e xin phục vụ các chị 1 câu chuyện cổ tích
Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa cụ thể là tối qua, có 1 cô bé hiền lành ngoan ngoãn chuyên viết truyện và đăng lên fb. Thế rồi, bất hạnh ập đến, các mụ phù thủy liên tục rình rập xem cô bé vừa đăng lên được tí gì là cop về luôn và bảo rằng đó là do mình viết. quá hiền lành nên cô bé không thể làm gì những mụ phù thủy đó, mắng chửi thì càng không vì mẹ cô bé dặn cô bé không được đôi co với những người khuyến tật về nghe nhìn và nhận thức , vì thế cô quyết định dí lìn vào viết nữa để cho không còn mụ phù thủy ml nào có thể cop truyện của cô bé.
~~~~~~~~~~~~~~ TIẾP ~~~~~~~
.. thằng Quân lôi tuột con Linh vào nhà nghỉ sau khi cất xe, hắn vội vàng hấp tấp như thể cháy nhà đến nơi vậy. Giờ đây khi thằng Quân cham vào người ngoài gê tởm ra con Linh không còn bất cứ cảm xúc nào khác. Đa số đàn ông suy nghĩ bằng nửa thân dưới và thằng Quân cũng không phải là ngoại lệ
_ cô.. cô làm gì ở đây
Thằng Quân hoảng hốt lắp bắp hỏi khi con Trang từ đâu phi vào. Con Trang như điên dại khi thấy thằng Quân nắm tay con Linh, máu ghen của 1 con đàn bà trào lên. Con Trang nhào đến định túm tóc con Linh mà đánh mà tát cho hả cơn tức này. Thế nhưng, điều không ngờ tới là thằng Quân lại chặn tay hất mạnh con Trang ngã xuống đất, không cho con Trang đánh con Linh. Con Trang vội lấy tay che bụng, miệng chửi ầm lên
- địt mẹ con kia, mày dám cướp người yêu của tao à, cái thứ có chồng còn đi cặp kè với trai. Còn thằng kia nữa, vì con đĩ xấu xí ấy mà dám đánh tao à, cái địt con mẹ chúng màyyyy
- ngày xưa là con nào cướp chồng chưa cưới của tao, tao chỉ làm như những gì mày từng đối xử với tao thôi Trang ạ
Nói rồi Linh rút tập ảnh trong túi xách ra ném thẳng vào mặt con Trang, đến lúc nó phải hạ màn kịch này rồi đây
- cái gì đây ?
Thằng Quân cúi xuống nhặt 1 tấm ảnh lên, con Trang cuống quýt ra sức giật những tấm ảnh từ tay thằng Quân, nhưng quá muộn, hắn đã nhìn thấy
- không phải đâu, là con Linh hại em đấy, đây chỉ là những tấm ảnh ghép thôi, Quân ơi anh phải tin em
Con Trang quạc mồm ra gào ầm lên, khóc lóc ra chiều đau khổ, nước mắt rơi nhoè nhoẹt cả phấn son. Nhìn con Trang lúc này quả thật có chút dọa người. Cứ nghĩ chỉ cần khóc lóc thì thằng Quân sẽ mềm lòng, nhưng không lần này con Trang đã lầm. Trước đây nhìn con Trang khóc lóc thằng Quân thấy sao mà đáng yêu thế, nhưng giờ nhìn cảnh này ngoài chán ghét ra thằng Quân cũng chẳng còn cảm xúc gì
- chia tay đi, không cưới xin gì nữa hết
Thằng Quân buông ra 1 câu vừa đủ nghe
- anh ơi, anh đừng vậy mà, còn con của chúng ta. Anh không thương em thì phải thương đứa con trong bụng của chúng ta chứ
- Chắc gì nó đã là con tôi, phá đi. Giờ người tôi yêu là Linh, cô đừng làm phiền chúng tôi nữa
Quân nhếch mép cười, con Trang sững sờ như không tin vào mắt mình, con Linh cũng bất ngờ, chuyện này vượt ngoài dự kiến của nó
Con Trang ngừng khóc, đưa tay khẽ quyệt giọt nước mắt còn đang vương trên mi. Phải 1 lúc lâu sau con Trang mới trấn tĩnh ngồi dậy, im lặng lầm lũi bước đi. Con Linh bỗng cảm thấy tội nghiệp Trang, hơn ai hết nó hiểu cảm giác bị bỏ rơi đau đớn đến thế nào, nhất là khi trong bụng con Trang còn đứa bé mà bố đứa bé lại nói chắc gì đó là con mình. Phải chăng con Linh đã sai ?
Tiếng gọi của thằng Quân kéo con Linh về với thực tại. Trong đầu hắn vẽ ra bao ý tưởng, hắn sẽ xúi con Linh bỏ thằng chồng chết tiệt kia mà đi theo hắn, mà cưới hắn. Rồi 2 đứa nó sẽ sống trong hạnh phúc, con Linh ngoan và chiều hắn, luôn nhẫn nhịn hắn không như con trang - đó là lí do thằng Quân quyết định chọn con Linh. Thằng Quân 1 tay cầm chìa khoá, tay kia định kéo con Linh lên phòng để mà thỏa sức lăn lộn dày vò như chuyện vừa xảy ra chưa từng tồn tại. Nhưng con Linh mau mắn gạt tay hắn ra
- làm cái gì thế, bỏ ra
- ơ...ơ em sao thế Linh
- sao chăng cái đéo gì, bỏ ra tôi còn về với chồng tôi
- lúc nãy e còn bảo em yêu anh cơ mà
- đầu anh dùng mạnh 2g cuối tháng hay sao mà load chậm thế, anh nghĩ con Trang đến đây tìm anh và ngẫu nhiên tôi có những bức ảnh này à ?
- đừng đùa thế nữa Linh ơi, mình làm lại từ đầu em nhé.
Thằng Quân nắm chặt tay con Linh ra sức lay, đã phũ với con Trang như vậy giờ đến con Linh cũng bỏ đi nữa thì hắn biết phải làm sao. Linh gạt mạnh tay thằng Quân ra như cái cách mà thằng Quân đối xử với cái Trang. Trước khi đi quay đầu lại nói với thằng Quân 1 câu
- đàn bà luôn mềm yếu, nhưng 1 khi đã chạm đến cái gọi là giới hạn cuối cùng của họ thì anh không bao giờ lường trước được hậu quả sẽ xảy ra đâu
Con Trang bước đi để lại thằng Quân đứng im 1 chỗ, nghĩ mình sẽ hả hê lắm khi thằng Quân ra nông nỗi ấy nhưng không - trong lòng con Linh cảm thấy trống rỗng. Nó vội bắt taxi về nhà, định bụng sẽ kể hết mọi chuyện cho chồng nó nghe sẽ xin chồng nó tha thứ, bỏ qua hết mọi lỗi lầm của nó và 2 đứa sẽ sống cuộc sống hạnh phúc bên gia đình nhỏ bé của mình. Từ khi nào mà chồng nó lại quan trọng với nó đến vậy, có lẽ..nó đã yêu rồi.
... vậy mà bao dự định của con Linh tiêu tan, đón nó ở nhà không phải là tiếng cười, tiếng xào nấu quen thuộc của chồng nó mà thay vào đó là sự yên ắng đến lạ kì. Nó hốt hoảng, vội chay quanh nhà để tìm anh, giờ này mọi hôm chắc anh đã về từ lâu rồi vậy mà giờ không thấy đâu. Ngang qua phòng khách, con Linh nhìn thấy tờ giấy đặt trên bàn, linh tính như mách bảo gì đó, nó vội cầm lên đọc. Tay buông thõng, tờ giấy xoay tròn rồi rơi xuống đất , giông bão 1 lần nữa lại nổi tên trong lòng con Linh
ĐƠN LI HÔN...
( cảm ơn các chị đã tôn trọng ghi nguồn và xin phép em. Em xin cảm ơn )
~~ CÒN TIẾP 8h tối mai nhé mn ~~

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét